Chào mọi người, hôm nay tôi muốn kể một chút về trải nghiệm và suy nghĩ của mình quanh cái chủ đề nghe có vẻ kêu kêu: “casino winners hanoi”. Thực ra, tôi chưa bao giờ thực sự bước chân vào một cái casino nào ở Hà Nội để thử vận may cả, nhưng cái cụm từ này cứ lởn vởn trong đầu tôi dạo gần đây.
Hồi đó, tôi có dịp ra Hà Nội công tác mấy lần, rồi cũng có đi chơi loanh quanh. Cái thành phố này nó lạ lắm, vừa ồn ào, náo nhiệt, lại vừa có những góc rất cũ, rất tĩnh. Đi ngoài đường, thấy đủ loại người. Có người trông rất sang, kiểu thành đạt, làm mình cũng thoáng nghĩ chắc họ là “người chiến thắng” theo kiểu nào đó. Rồi lại nhìn thấy những người lao động bình thường, mồ hôi nhễ nhại, họ cũng đang “chiến đấu” và “chiến thắng” theo cách riêng của họ mỗi ngày.
Vậy “thắng” ở đây là gì?
Cái chữ “thắng” trong “casino winners” nó làm tôi nghĩ nhiều. Có phải cứ thắng tiền ở sòng bài mới là thắng không? Hay chỉ cần có nhiều tiền là thắng?
Cá nhân tôi thì thấy khác.
- Có hôm, tôi lang thang một mình ở khu phố cổ, tự dưng tìm được một quán phở gánh nhỏ xíu, nước dùng ngon kinh khủng, cái vị mà mấy quán to không bao giờ có. Ăn xong bát phở nóng hổi đó, tự dưng thấy vui, thấy mình “thắng” được một bữa ngon hiếm có.
- Lần khác, tôi bị lạc đường lúc tối muộn, điện thoại thì sắp hết pin. Đang hoang mang thì có một bà cụ bán nước ven đường chỉ cho tôi cặn kẽ đường về, còn cho sạc nhờ điện thoại nữa. Cái cảm giác nhẹ nhõm và biết ơn lúc đó, với tôi, đó cũng là một kiểu “chiến thắng” – chiến thắng sự lo lắng, bất an.
- Hay đơn giản là hoàn thành xong một công việc khó nhằn ở công ty, dù chẳng ai khen thưởng rầm rộ, nhưng bản thân mình biết mình đã cố gắng hết sức và làm được. Cái cảm giác tự hào nho nhỏ đó, cũng là “thắng” rồi.
Mấy cái “thắng” nho nhỏ đó, nó không hào nhoáng như trúng độc đắc ở casino, nhưng nó thật. Nó làm mình thấy cuộc sống này đáng sống hơn, ý nghĩa hơn. Chứ cứ chăm chăm vào mấy cái thắng thua vật chất, có khi lại mệt mỏi.
Suy nghĩ cuối cùng
Thế nên, dù nghe nói về “casino winners hanoi” hay bất cứ đâu, tôi lại nghĩ về những người bình thường quanh mình. Họ có thể không có nhiều tiền, không ở nhà lầu xe hơi, nhưng họ vẫn tìm thấy niềm vui, tìm thấy những “chiến thắng” nhỏ bé trong cuộc sống thường nhật.
Với tôi, học cách nhận ra và trân trọng những cái “thắng” đời thường đó mới là điều quan trọng nhất. Nó bền vững hơn nhiều so với bất kỳ vận may nào ở sòng bài. Chỉ là vài dòng chia sẻ từ trải nghiệm cá nhân thôi, mọi người đọc cho vui nhé.